Chuyến bay lúc 11h50 từ sân bay Nội Bài (Hà Nội) đến Suvarnabhumi (Bangkok) lúc giữa trưa nên thầy trò HLV Park Hang Seo chỉ ăn vội những phần cơm hộp được chuẩn bị khá kỹ. Hành trình kéo dài hơn 2 tiếng, cộng với thủ tục nhập cảnh khiến các cầu thủ khá uể oải. Tất nhiên, cũng phải nói đến việc họ đã mất quá nhiều sức lực sau 90 phút trong trận Chung kết lượt đi AFF Cup 2022. Những bước chân vội vã, những nụ cười vội tắt khiến những phóng viên chúng tôi cảm thấy một chút âu lo. Nhưng như trung vệ Bùi Tiến Dũng nói rằng, trận đánh cuối cùng mới quyết định sự thành bại và tất cả phải tập trung cao độ.
Trải qua một hành trình dài đến Thái Lan, có lẽ rất nhiều học trò của HLV Park Hang Seo thèm một giấc ngủ hoặc có thể chơi những “game” giải trí. Dường như thấu hiểu điều đó, nhà cầm quân người Hàn Quốc đã cho những cầu thủ đá chính ở lại khách sạn tập phục hồi và thư giãn. Còn lại 12 cầu thủ và các trợ lý vẫn ra sân và vẫn làm việc rất nghiêm túc. Với những phóng viên như chúng tôi, câu chuyện không phải hôm nay đội tuyển tập gì mà đợi chờ cái mặt sân vốn là đề tài nhận nhiều sự quan tâm trong thời gian qua.
Sân O.J Arena của học viện bóng đá O.J Academy vốn thuộc sở hữu một người quen với bóng đá Việt Nam, đó là cựu trợ lý của ĐT Thái Lan và U23 Thái Lan, ông Choketawee Promrut. Sân này xuất hiện khá nhiều trên các công cụ tìm kiếm nhưng có vẻ, các bác tài xế taxi không mấy thạo đường cho lắm. Phải mất hơn 1 tiếng đồng hồ, sau khi đi lạc một đoạn đường gần 15km, chúng tôi mới tìm được địa chỉ cần đến.
Anh bạn đồng nghiệp nói đùa mà thật, cái sân này chẳng khác gì một nơi nào đó ở Đông Anh (Hà Nội). Con đường nho nhỏ đưa chúng tôi đến O.J Arena trong khung cảnh yên bình với cây cối xung quanh. Những loài hoa dại mọc chen những hàng cây không tên. Trời nhá nhem tối, đèn được bật lên và đấy là khi ĐT Việt Nam đến sân. Một khung cảnh đầy “chất quê”, gió nhè nhẹ, cành cây đong đưa. Đó cũng là lúc lũ muỗi thay nhau tấn công chúng tôi. Bọn chúng cũng không bỏ qua những “thần tượng” trên sân. Hồng Duy, Văn Đức, Thanh Bình… được “ưu ái” hơn cả và những tiếng đập đen đét xuất hiện ngày càng dày đặc...
Nói thật, chúng tôi rất muốn được nhìn thấy những nụ cười của những “kép chính” trên sân tập như chuyện bị muỗi cắn, nhưng ông Park đã đúng khi cho họ được nghỉ ngơi. Dẫu sao, phần còn lại trên sân O.J Arena cũng mang đến những cảm hứng nhất định bởi có nhiều đồn đoán, trong số họ sẽ có những người được điền tên trong đội hình xuất phát ở trận lượt về. Thực tế, sau trận hoà 2-2 ở lượt đi, đã có những tiếng thở dài và cả dấu chấm hỏi khi đề cập đến chức vô địch của ĐT Việt Nam. Chúng ta cần thực tế nhưng hãy đừng để sự bi quan xâm chiếm lý trí.
Hơn ai hết, “Những chiến binh sao vàng” hiểu rằng, họ phải chiến đấu với tất cả những gì có thể. Thế nên, chuyện ăn cơm hộp, luyện binh trên một sân tập nhiều muỗi… cũng chỉ là “muỗi” trên con đường vươn tới hoa hồng. Thammasat không phải là “pháo đài bất khả chiến bại” của ĐT Thái Lan. Các học trò của HLV Park Hang Seo đến đây để giành lấy vòng nguyệt quế và đương nhiên, để bước lên đỉnh vinh quang họ phải chiến đấu, chiến thắng chính mình rồi mới tính đến đối thủ.
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn