Bạn có thể không vui khi trọng tài thổi phạt đền ĐT Việt Nam. Bạn có thể không hài lòng khi trọng tài từ chối bàn thắng của ĐT Việt Nam. Nhưng cuộc chơi là vậy, chính chúng ta đã vui mừng réo tên vị trọng tài ấy trước trận đấu bởi sự công bằng, chuyên nghiệp của ông. Và hãy tin, “Vua sân cỏ” Ahmed Al-Kaf có lý do để đưa ra quyết định mà ông thừa hiểu là đi ngược với số đông trên sân.
Bóng đá lạ kỳ bởi sự ứng biến, khôn lường. Bóng đá lôi cuốn bởi cảm xúc mãnh liệt mà nó tạo ra trong từng pha bóng. Và tối qua, chúng ta cũng hiểu, đối thủ của ĐT Việt Nam là một Thái Lan tràn đầy tự ái muốn khẳng định vị thế số 1 Đông Nam Á. Thái Lan đã có một trận đấu dốc sức, dốc tâm, nhưng họ đã đối diện một ĐT Việt Nam không biết sợ hãi, không chấp nhận thua cuộc.
1 điểm trong một trận cầu đỉnh cao có thể là thành công. Chúng ta vẫn giữ nguyên khoảng cách về điểm số với Thái Lan. Nhưng có một điều quan trọng hơn chính là việc, ĐT Việt Nam không còn lưu giữ chút nào sự ám ảnh về đối thủ bất khả chiến bại trong khu vực.
Quá khứ đã lùi xa. Nỗi sợ hãi mà hàng thập kỷ luôn đeo đẳng bóng đá Việt Nam đã lùi xa. Giờ là một ĐT Việt Nam khác. Giờ là một tư thế khác, vóc dáng khác của bóng đá Việt Nam. Ấy mới là điều quan trọng. Những cột mốc mang tính lịch sử có thể thúc đẩy những làn sóng mới, nhận thức mới và tầm nhìn mới cho bóng đá Việt Nam.
Chào nhé, nỗi ám ảnh Thái Lan! Chào nhé, Nguyễn Anh Đức, “người Mohican cuối cùng” trong Thế hệ vàng đầu tiên của bóng đá Việt Nam. Cảm ơn anh về sự đóng góp không ngừng nghỉ, khát vọng chiến đấu và một tấm gương lao động quên mình. Cảm hứng từ Anh Đức sẽ tiếp sức lớp đàn em tiếp tục gặt hái vinh quang cho bóng đá Việt Nam.
Chào người Thái! Bóng đá Việt Nam sẽ tiến đến SEA Games với khí thế rực cháy!
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn