Với Cristiano Ronaldo, Bruno Fernandes, Joao Felix, Diogo Jota, Bernardo Silva..., Bồ Đào Nha đang có trong tay một hàng công trong mơ. Hàng công ấy có đẳng cấp, kinh nghiệm, sức trẻ, và cũng đều là những gương mặt đã thể hiện một phong độ ấn tượng trong mùa giải vừa rồi (có lẽ trừ Felix). Nhiều CĐV của Bồ Đào Nha tin rằng EURO 2020 sẽ là giải đấu mà đội bóng của họ chơi tưng bừng, cho xứng với vị thế của một nhà ĐKVĐ và với truyền thống chơi bóng đá tấn công của họ.
Nhưng HLV Fernando Santos có lẽ không nghĩ thế. Chẳng ai lại đi thay đổi công thức thành công, nhất là khi xu thế phòng ngự vẫn là nổi trội ở các giải đấu lớn. Thế nên, gần như chắc chắn trong những trận đấu với những đối thủ mạnh, trước mắt là Pháp và Đức, Bồ Đào Nha sẽ trở lại với hình ảnh xù xì đã thấy ở EURO 2016. Họ có thể chơi tấn công khi gặp những đối thủ yếu như Hungary, nhưng ngay cả khi đó, hàng thủ vẫn là bệ phóng.
Trong sơ đồ 4-2-3-1 hoặc 4-4-2 mà HLV Santos ưa thích, sức tấn công ở biên chủ yếu đến từ hai hậu vệ cánh. Lý do là các tiền vệ công lệch biên/tiền đạo cánh của Bồ Đào Nha thường di chuyển vào trung lộ. Nếu các hậu vệ biên không thể duy trì bề rộng trong lối chơi, Bồ Đào Nha có nguy cơ đâm đầu vào đá.