Quả thực, ở một giải đấu gồm 30 CLB, trong đó nhóm đua vô địch thường trực gồm 4-6 đội, tạo nên Big Four hay Big Six, nhưng những kẻ tự tin lại rất ít. Có thể kể tên MU của thập niên 1990, 2000, Chelsea của giai đoạn Jose Mourinho “gươm lạc giữa rừng hoa” hay Man City của thập niên 2010 và 2020. 35 mùa giải đã qua, nhưng chỉ có bằng đó kẻ mạnh mồm, dám vỗ ngực xưng tên từ tháng Tám.
Còn lại, kể cả Arsenal của giai đoạn hoàng kim, cũng rất “nằm im thở khẽ” khi bị điểm tên là nhà vô địch của mùa giải mới. Họ thiếu sự tự tin về năng lực của chính mình, nhất là ở thời đại kim tiền đánh bại truyền thống lịch sử. Họ sợ áp lực của việc đua vô địch, sợ rằng “nói trước bước không qua”, sợ bị đánh hội đồng từ đầu mùa.
Nỗi sợ hãi chỉ dành cho những kẻ yếu ớt hoặc thiếu tự tin. Nhà vô địch tuyệt đối Man City là minh chứng của kẻ mạnh, vì họ biết mình mạnh thật: tiền bạc, độ hào phóng, lực lượng, HLV… tất cả đều trên người. Thế nên, Man City mới có thể tự tin mình sẽ vô địch ngay từ mùa hè, và lập nên thành tích vô tiền khoáng hậu 4 lần vô địch liên tiếp.
Chelsea của giai đoạn 2004-2006 cũng thế, luôn hừng hừng hùng khí bức nhân, vòng 1 chưa khởi tranh đã nghĩ đến vòng 38 vinh quang. MU còn khinh khi thiên hạ hơn, khi sẵn sàng đá chơi đùa cả mùa giải nhưng chỉ tập trung đá thật lực ở 10 vòng cuối.
Trong 5 năm qua, Liverpool đã 2 lần vô địch Premier League, nhưng họ vẫn chưa thoát kiếp “lom dom” bởi nỗi xấu hổ 30 năm không biết mùi đăng quang là gì. Hình ảnh tiêu biểu của Liverpool không phải là chức vô địch trong sân đóng kín hay kỳ tích Arne Slot mà là những màn hô khẩu hiệu đầy sợ hãi của tập thể do Steven Gerrard lãnh đạo, để rồi chết chính vì cú sảy chân của thủ lĩnh.
Có lẽ, phải rất lâu nữa, chúng ta mới có thể thấy Liverpool tự tin tuyên bố vô địch vào tháng Tám hay khẳng định sẽ bảo vệ ngôi báu thành công. Họ cũng giống như Leicester City năm 2016, chỉ dám “bắt đầu nghĩ đến chức vô địch” ở cuối tháng Tư.
Chúng ta hầu như ai cũng biết màn “uống rượu mơ xanh, luận anh hùng” giữa Tào Tháo và Lưu Bị trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Khi Lưu Bị bị Tào Tháo phán rằng “anh hùng trong thiên hạ chỉ có tôi và anh thôi”, lập tức Lưu Huyền Đức sợ tái xanh tái xám, đánh rơi cả đũa, may nhờ tiếng sấm nổi lên mà nguỵ tạo được tâm cơ.
Lưu Bị lúc đó hùng tâm rất lớn nhưng biết mình là kẻ yếu, đất chưa có, quân chưa đông, tướng giỏi chỉ loe ngoe Quan, Trương, Triệu thì làm gì chẳng sợ hết hồn khi bị điểm danh là nhà vô địch. Tình cảnh đó, tâm trạng đó, thái độ đó chính là của Liverpool, Arsenal, và toàn bộ các CLB ở Premier League, trừ Man City.