Tất cả là vì… PSG. Trước trận đấu ở vòng 1/8 FIFA Club World Cup 2025 với đội bóng Pháp, người ta nói nhiều tới việc trận đấu này là cơ hội để Lionel Messi trả lại “món nợ” với đội bóng cũ.
Quãng thời gian ở Paris là quãng thời gian đáng quên nhất trong sự nghiệp của Messi và anh muốn xóa sạch ký ức buồn đó bằng một màn trình diễn đỉnh cao trước các nhà tân vô địch châu Âu.
Nhưng đời không như (Messi) mơ. Inter Miami đã chơi bóng trước PSG với khí thế của một đội bóng đang… đi tour du lịch.
Và Messi, cầu thủ được kỳ vọng sẽ “gánh team”, thì chỉ còn biết đứng nhìn những Joao Neves và Hakimi biến hàng thủ của đội bóng Mỹ thành quân xanh trong buổi tập pressing.
Chưa đầy 40 phút, Inter Miami thủng 4 bàn. Messi không có nổi một pha chạm bóng đáng giá, không một cú sút nào gọi là nguy hiểm. Người ta gọi đó là sự bất lực đẫm danh tiếng, khi cái tên lớn hơn cả màn trình diễn.
Không kiến tạo, không bàn thắng, không sức ảnh hưởng, nhưng cái tên Messi vẫn nổi rần rần sau trận. Tất cả là vì động tác như muốn đấm vào đầu Vitinha, người từng là đồng đội của Messi ở PSG, sau một pha tranh bóng bất thành.
Một hình ảnh phản cảm đến mức fan trung lập cũng phải lắc đầu: “Thôi ông ơi, đừng tự hủy nhân cách GOAT bằng một cú đấm hụt”.
Nhưng đấy cũng là hình ảnh chính xác nhất để nói lên tình trạng của Messi lúc này. Hoàn toàn bất lực. Rất phũ phàng, thực tế trên sân đã chỉ ra rằng Inter Miami của anh chỉ là trẻ con so với những đội bóng ở trình độ cao nhất. Và MLS chẳng khác nào một giải bóng làng…
Đó là lý do sau cú sốc bị PSG dạy lại cách đá bóng, Messi đã rục rịch đánh tiếng muốn trở lại châu Âu để duy trì phong độ, chuẩn bị cho World Cup 2026.
Trớ trêu thay, chính Messi là người từng ca ngợi MLS lên mây xanh, nào là “cạnh tranh hơn tưởng tượng”, nào là “không dễ như người ta nghĩ”, rồi “đầy tiềm năng phát triển”...
Tức là sao? Anh nói yêu MLS, rồi sau một cái tát từ bóng đá thật sự, anh... nghĩ lại? MLS bỗng dưng trở thành trạm trung chuyển tạm bợ, sau khi từng được thổi phồng như “chương cuối trong sự nghiệp vĩ đại”.
Messi đã từng viết thơ tình cho MLS, giờ lại vội vàng book vé trở lại châu Âu vì nhận ra ở đây đá chơi thì được, đá thật thì thua sấp mặt.
Và cú vung tay với Vitinha không chỉ là một giây bốc đồng, mà là hình ảnh tượng trưng cho cả một huyền thoại đang vật lộn với chính mình. Già hơn, yếu đi, và càng ngày càng không đủ kiên nhẫn để chịu đựng cái thực tại tầm thường xung quanh.