Tiền vệ chủ lực hay gánh nặng tài chính?
Bruno Fernandes không chỉ là linh hồn trong lối chơi của MU, mà còn là hình mẫu về sự chuyên nghiệp và tận tụy. 4 lần giành giải Cầu thủ xuất sắc nhất mùa – sánh ngang những cái tên huyền thoại như David de Gea và Cristiano Ronaldo – là minh chứng cho tầm ảnh hưởng của anh tại Old Trafford.
Dù chơi trong một đội hình thiếu ổn định suốt nhiều năm qua, Fernandes vẫn duy trì phong độ đỉnh cao với 19 bàn và 18 kiến tạo trong 57 trận mùa vừa rồi – những con số đáng kinh ngạc với một cầu thủ ở đội bóng cán đích thứ 15 Premier League.
Tuy nhiên, vấn đề không đơn giản là giữ hay không giữ một cầu thủ giỏi. Dưới triều đại HLV Ruben Amorim, lối chơi của MU đang thay đổi rõ rệt. Sơ đồ 3-4-3 đòi hỏi sự cơ động và tính tổ chức cao – thứ mà Bruno, với phong cách thi đấu giàu cảm xúc và đôi lúc thiếu kỷ luật, chưa chắc thích nghi tốt.
Khả năng giữ bóng dưới áp lực của anh vẫn là điểm yếu, và những pha chuyền bóng kiểu “một chạm” hay đánh gót của anh nhiều lần gây mất bóng nguy hiểm.
Hơn nữa, Fernandes đã 30 tuổi, lĩnh lương 300.000 bảng mỗi tuần và đã chơi gần 600 trận trong sự nghiệp. Việc bán anh với giá 100 triệu bảng lúc này sẽ giúp MU có nguồn lực tài chính quan trọng để đầu tư vào một tiền đạo và vài tiền vệ trung tâm có sức trẻ, phù hợp với triết lý mới.
Dù vậy, viễn cảnh "bán ngôi sao và tái đầu tư" không phải lúc nào cũng hiệu quả. Lịch sử bóng đá từng chứng kiến nhiều vụ chuyển nhượng "bán vàng mua đồng", như khi Tottenham bán Gareth Bale và dùng số tiền đó để mua 7 cầu thủ mà không ai thực sự để lại dấu ấn.
Liverpool sau khi bán Luis Suarez cũng lâm vào tình trạng tương tự. Tại một CLB phức tạp như MU – nơi luôn có áp lực lớn và quy trình tuyển trạch chưa thực sự ổn định – khả năng tái đầu tư đúng cách vẫn là dấu hỏi.
Ảnh hưởng ngoài sân và tương lai đội bóng
Tuy nhiên, ảnh hưởng của Fernandes không chỉ giới hạn trên sân. Anh là hình mẫu cho lứa cầu thủ trẻ, trong đó có Kobbie Mainoo – viên ngọc sáng của học viện MU.
Có Bruno bên cạnh, những tài năng trẻ sẽ học hỏi được rất nhiều về nhãn quan chiến thuật, tinh thần chiến đấu và phẩm chất thủ lĩnh. Trong bối cảnh MU đang thiếu điểm tựa tinh thần sau một mùa giải thất bại, giữ lại một người có khả năng "xốc lại tinh thần toàn đội" như Bruno là điều đáng cân nhắc.
Cũng cần nhớ rằng, Fernandes không phải người chịu trách nhiệm duy nhất cho sự sa sút của MU. Cách vận hành lộn xộn, chiến thuật thiếu rõ ràng, và những bản hợp đồng thất bại là nguyên nhân sâu xa. Trong hoàn cảnh ấy, việc đổ lỗi cho một cầu thủ, dù là đội trưởng, là không công bằng.
Cuối cùng, dù bạn đứng về phía "nên bán" hay "nên giữ", vẫn phải thừa nhận: Fernandes là cầu thủ duy nhất thời hậu Sir Alex có thể gánh vác cả đội hình trong thời gian dài đến vậy.
Anh chính là người "biến đống hỗn độn thành cơ hội" – theo đúng nghĩa đen. Và nếu MU muốn tìm lại bản sắc, có lẽ họ nên bắt đầu bằng cách xây dựng đội hình xoay quanh những người như anh – thay vì thay máu tất cả và đặt cược vào một tương lai chưa chắc chắn.